Cho em gái tiền khám thai mà bị chồng đuổi khỏi nhà, tôi để lại mảnh giấy khiến anh van xin rối rít

2 vợ chồng cùng làm công nhân, kinh tế không có, chú dì ấy phải đi vay mượn đủ kiểu mới có đủ chi phí. Thương em quá, tôi vào tủ lấy 10 triệu cho để đỡ một phần chi phí ăn uống, đi lại trong thời gian ở viện.

3 năm trước tôi sinh bé, do con đẻ non sức khỏe kém, ốm liên tục nên chồng tôi bảo.

“Anh tính rồi. Tốt nhất vợ xin nghỉ việc ở chăm con cho nó cứng cáp lên tí hãy đi làm. Giờ thuê giúp việc cũng phải cao bằng lương em mà mình có yên tâm đi làm được đâu”.

Nghe chồng, tôi quyết định ở nhà chăm con. Tiếc rằng càng về sau tôi mới càng nhận ra đó thật sự là quyết định quá sai lầm. Miệng anh giục vợ nghỉ việc, kinh tế để chồng lo thế nhưng tháng nào đưa tiền cho vợ anh cũng cằn nhằn nói tôi ăn bám:

“Em liệu đường mà ăn tiêu cho có chừng có mực. Anh thấy em tiêu hoang phí quá, tháng nào đưa 8 triệu cũng hết sạch chẳng để ra được đồng nào là sao”.

Đã vậy lức nào anh cũng đề phòng nghi ngờ tôi cho tiền nhà ngoại nên cuộc sống hôn nhân ngột ngạt, căng thẳng vô cùng.

Nghe chồng, tôi quyết định ở nhà chăm con. Tiếc rằng càng về sau tôi mới càng nhận ra đó thật sự là quyết định quá sai lầm. (Ảnh minh họa)

Cho tới hôm ấy, em gái tôi lên trên thành phố khám bệnh. Vợ chồng dì ấy cưới nhau hơn 5 năm chưa có con. Nguyên nhân do em gái tôi bị đa nang buồng trứng dù đã điều trị nhiều đợt nhưng tình trạng vẫn chưa thay đổi. 2 năm trở lại đây, dì ấy vào viện kích 3 lần, mỗi lần đi lại điều trị tốn kém không biết bao nhiêu tiền, chưa nói tới đau đớn thể xác, mệt mỏi tinh thần nhưng thai cứ được vài tuần lại lưu. Mỗi lần nói chuyện con con, em gái tôi lại tủi thân khóc nhìn tội lắm.

Lần này, chú dì ấy đưa nhau lên viện để kích trứng thêm lần nữa. Để tỷ lệ thành công cao hơn, bác sĩ tư vấn sau khi thực hiện thủ thuật xong, em gái tôi nên ở lại viện theo dõi một thời gian cho tới khi sức khỏe ổn định.

2 vợ chồng cùng làm công nhân, kinh tế không có, chú dì ấy phải đi vay mượn đủ kiểu mới có đủ chi phí. Thương em quá, tôi vào tủ lấy 10 triệu cho để đỡ một phần chi phí ăn uống, đi lại trong thời gian ở viện. Đúng lúc 2 chị em đang dùng dằng (em gái tôi không chịu cầm) thì chồng tôi đi làm về. Nhìn thấy vợ cầm tiền giúi vào ví em gái, mặt anh sầm ngay lại rồi đi thẳng về phòng đóng cửa, cũng chẳng thèm hỏi han chào vợ chồng chú dì một câu. Em gái tôi biết ý nháy mắt để tiền lại.

“Em không lấy tiền của chị đâu. Vợ chồng em lo đủ tài chính rồi”.

Vậy là vợ chồng dì ấy vội vàng xách túi, gọi xe vào viện. Nhìn em gái khi ấy tôi thấy vừa thương vừa tội, đầu óc càng đang vẩn vơ nghĩ ngợi thì chồng từ trong đi ra gằn giọng:

“Cô giỏi quá rồi. Hóa ra tôi vất vả kiếm tiền để cô dấm dúi cho tiền anh chị em nhà cô? Nay tôi tận mắt chứng kiến không lại bảo chồng đổ oan. Vậy ra trước giờ tôi nuôi ong tay áo à. Cô cuốn gói khỏi nhà tôi ngay”.

Cứ thế anh kéo xềnh xệch vợ ra khỏi cửa. Con trai tôi thấy bố mẹ to tiếng sợ quá khóc lạc cả giọng. Thương con, tôi gạt nước mắt đứng lên dỗ thằng bé nín rồi bắt taxi cho nó về ngoại. Đêm ấy tôi mới nhắn tin cho chồng.

“Sổ chi tiêu sinh hoạt hàng tháng của gia đình tôi để trong ngăn kéo bàn trong phòng ngủ. Anh xem lại danh sách chi tiêu gia đình mình trong suốt thời gian qua đi. Mỗi ngày chi tiêu ra sao tôi đều ghi rõ ràng. Anh xem con số nó vượt gấp bao nhiêu lần lương của anh. Tháng nào con cũng ốm, bố mẹ anh đi viện như cơm bữa, hiếu hỉ ma chay liên tục. 8 triệu anh đưa cho tôi có thấm tháp gì với ngần ấy việc phải chi trong tháng?”.

Chồng tôi im lặng không 1 lời nhắn lại, nhưng tôi biết anh đang dán mặt nhìn màn hình điện thoại nên tiếp tục nhắn:

“Anh đang tự hỏi số tiền dư ra kia tôi kiếm đâu hả. Anh mở to mắt mà nhìn con số trong sổ tiết kiệm của tôi đi, xem nó có bằng chục năm lương của anh cộng lại không. Đấy, hàng tháng tôi lấy lãi ở sổ đó chăm lo cho gia đình anh đó”.

 

Chồng tôi thấy vợ cho tiền em gái liền sầm mặt khó chịu. (Ảnh minh họa)

Có chết chồng tôi cũng không ngờ rằng trước khi lấy lão tôi đã được bố hồi môn cho 1 mảnh đất sau nhà. Lúc nghỉ đẻ thiếu tiền tôi giao bán được hơn tỷ lấy tiền đó hùn vốn mở nhà hàng với anh trai. May mắn công việc kinh doanh thuận lợi phát triển, mỗi tháng tôi đều thu về 1 được 1 khoản kha khá. Hiểu tính chồng gia trưởng, ích kỷ nên tôi không cho biết, gọi là giữ nước phòng thân. Giờ ngẫm lại quyết định của tôi thật đúng là sáng suốt.

Nhắn xong tin, tôi tắt phụp máy ôm con ngủ ngon giấc. Đúng như dự đoán, sáng hôm sau anh lọ mọ tới gõ cửa mẹ tôi từ sớm.

“Vợ ơi… Anh sai rồi, hai mẹ con theo anh về được không?”.

Nhìn thái độ của chồng, tôi chẳng nói chẳng rằng chỉ cười nhạt quay đi. Thực tình tôi cũng chưa đủ dứt khoát ly hôn với anh bởi vì thương con. Nhưng lần này tôi sẽ cho anh một bài học nhớ đời. Tôi sẽ cho anh thấy, đuổi tôi đi thì dễ nhưng mời tôi về được sẽ là khó vô cùng. Và lần này tôi sẽ cho em gái thêm tiền để đi kích trứng xem chồng tôi còn dám thái độ với vợ nữa không.
Theo Nắng/Đời sống gia đình
https://doisonggiadinh.baophunuthudo.vn/goc-khuat/cho-em-gai-tien-kham-thai-ma-bi-chong-duoi-khoi-nha-toi-de-lai-manh-giay-khien-anh-van-xin-roi-rit-c74a35664.html

Leave a comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *