Chú chó đen s/ủa d/ữ d/ội vào ngôi mộ của bố chồng, con dâu kiểm tra phát hiện sự thật ch/ấn đ/ộng

 Ở một ngôi làng nhỏ nằm giữa thung lũng xanh mướt miền Trung Việt Nam, gia đình ông Tâm là một gia đình truyền thống, sống giản dị nhưng đầy tình cảm. Ông Tâm qua đời cách đây một năm vì tuổi già, để lại người vợ già và hai đứa con trai. Người con […]

Các coп gιấu gιếm ƌι пҺặt ve cҺɑι ƌể kιếm tιḕп muɑ sácҺ vở, Ьṓ Ьιết cҺuүệп lιḕп ƌ:áпҺ mẹ vì cҺo rằпg cṓ tìпҺ làm пҺ:ục mặt cҺồпg

3 mẹ con tȏi cứ ȃm thầm giữ bí mật với nhau như thḗ, vì tȏi nghĩ rằng các con cũng nên có trách nhiệm với cuộc sṓng và gia ᵭình. Tôi là một người mẹ, một người vợ, và cũng là một công nhân vất vả nuôi hai đứa con nhỏ: Trường (8 tuổi) […]

Vợ đ;;ẻ xong bị biế;/n ch/ứng kh.ông thể đi lại bình thường, chồng bỏ vợ con mới s.inh theo người phụ nữ giàu có khá:;c

Ngày Hương s.inh đứa con đầu lòng, cả gia đình vỡ òa trong niềm vui. Tiếng k.hóc oe oe của b.é Minh vang lên trong căn phòng nhỏ của bệnh viện huyện. Nhưng niềm vui ấy chẳng kéo dài được bao lâu. Sau ca s.inh khó, Hương bị bi.ến chứng nặng, đôi chân cô yếu […]

Vị giám đốc giàu có không có con nên nên về làng xin con nu//ôi, nhưng ông ta lại chọn đứa b/é không có ch/ân để nuôi

Ở một thành phố lớn, ông Thành, một vị giám đốc giàu có, sở hữu gia tài đồ sộ với những tòa nhà cao chọc trời, công ty trải dài khắp nơi và tài khoản ngân hàng mà người thường chỉ dám mơ tới. Nhưng ông lại cô đơn. Vợ mất sớm, ông không có […]

Chồng mất chị dâu nuôi 3 em chồng, cả làng chửi n//g/u, 20 năm sau 3 siêu xe đậu trước cửa và cái kết ng/ã ng/ửa ..

Chồng Thắm – anh Tuấn – là con trai cả trong gia đình có bốn anh em. Sau khi cha mẹ mất sớm, Tuấn gồng gánh nuôi các em ăn học. Thắm là người vợ đảm đang, hiền lành, luôn sát cánh bên chồng. Cuộc sống tưởng chừng êm ấm thì một tai nạn giao thông cướp […]

Chủ quán bún nhất quyết không cho ông lão lang thang tô bún. Mà thay vào đó phải làm một điều khiến người ta s:ững s:ờ…

Một buổi sáng mùa thu, không khí nhẹ nhàng, lành lạnh, quán bún nhỏ nằm bên lề con phố yên tĩnh. Quán không sang trọng, chỉ là một gian nhà nhỏ với những chiếc bàn gỗ cũ kỹ, ánh đèn vàng ấm áp phản chiếu qua cửa kính mờ sương. Nhưng với những người dân […]

Mẹ tôi quadoi đột ngột trên đường đi đón em trai tan học. Trong tang lễ của mẹ, dì tôi hồ hởi tuyên bố sẽ nhận nuôi cả 3 chị em khiến cả nhà vô cùng xúc động. Thế nhưng đến khi tôi vô tình thấy nhân viên công ty bảo hiểm đến đưa cho dì 1 tờ giấy tôi mới sững người mẹ tôi đi không nhắm mắt

Mọi người có thể học cách làm của người đàn ông trong câu chuyện. Bài viết là lời chia sẻ của ông Chu Chí Bân, sống tại tỉnh Chiết Giang (Trung Quốc). Ngay sau khi được đăng tải trên Toutiao, bài viết đã nhận được đồng cảm.  Tôi là Chu Chí Bân, 61 tuổi. Sau […]

Thương cô gái câm mồ côi, tôi đưa về làm vợ, ai ngờ đến ngày em sinh con, tôi chết lặng vì cô ấy nói 1 câu này

Không có bằng cấp nên tôi chọn nghề chạy xe ôm . Dù biết rõ công việc này vất vả mà thu nhập chẳng được bao nhiêu, nhưng tôi cũng đành phải cố gắng. Hơn 30 tuổi trong khi bạn bè cũng trang lứa đã ổn định gia thất thì Phong vẫn lận đận trong […]

Mấy năm học đại học cộng thêm bằng ấy thời gian đi làm khiến cách sống của tôi có nhiều thay đổi, khó hòa nhập được với cuộc sống ngày trước. Tôi tự tách mình ra khỏi những gì quen thuộc nhất. Khi về, tôi khó chịu với món xương khoai sọ mẹ nấu vì cho thêm lá sương sông. Ở thành phố tôi sống người ta không cho sương sông lẫn ngổ mà cho hành lá. Khó chịu với các câu chuyện loanh quanh mãi cũng chỉ có ngày xưa. Ngày xưa thế này, ngày xưa thế kia, phải tiết kiệm, khổ lắm, có sướng như bây giờ cái gì cũng sẵn. Mỗi thời mỗi khác chứ. Con người có phải lúc nào cũng kéo giật lịch sử lại để khổ sở đâu. Khó chịu khi bố lên thăm tôi trên trường đi dép tổ ong trắng đã ngả sang màu vàng ệch. Trong lúc cố thích nghi với phố thì đồng thời phải gằn lên phủ nhận tách mình ra khỏi quê. Phải đặt tất cả trong tương quan so sánh, lúc nào phố cũng thắng. Mẹ nhận ra điều ấy đầu tiên khi bà vẫn còn khỏe mạnh. “Không đâu bằng nơi mình sinh ra, lớn lên con ạ”. Tôi vâng để đấy, không tin, nơi nào cuộc sống đầy đủ tiện nghi, hiện đại thì là sướng chứ. Trong mắt tôi sống ở quê buồn, là thiếu thốn đủ bề, đi đâu cũng bị soi mói. Ở phố người ta văn minh, nhà ai biết chuyện nhà đấy, đi lại ăn uống đều nhỏ nhẹ, từ tốn. Chẳng như ở quê ăn cỗ cũng mang phần về, đi tán gái cũng phải ngó trước ngó sau không thì bị xuống mương mò ốc.

Vanvn- Vào ngày giỗ lần thứ sáu của mẹ, sau khi ăn uống, dọn dẹp xong bố nói sẽ chuyển nhà. “Bố định chuyển đi đâu?” Tôi hỏi. Bố không nói, im lặng nhìn vào khoảng sau bát hương, nơi vợ tôi dọn đồ cúng xuống còn sót bát chè. “Để con lấy xuống”. Tôi […]